Ôi
các mê thích làm con xa rời Chúa
Như
thuyền kia tự nhổ neo đi trong vô hướng
Ôi
các mê thích cứ ương bướng ở lại
Như
bến kia chờ thuyền hòai không thấy, vẫn ở
Ôi
các mê thích hững hờ, lả lướt trêu ngươi
Như
gợn sóng êm dịu bình minh
Như
lớp sóng dồn dập trong hoàng hôn trên biển vắng
Ôi
các mê thích chẳng lặng cứ bay
Như
những đám mây xanh trong pha cả xám màu u ám
Ôi
các mê thích bám chặt vào con sao chẳng ra
Như
sống đời bám vào lục bình đang nứt
Như
tầm gửi bò trên thân cây mục nát
Như
vết mực bám vào gấu áo tẩy mãi chẳng ra.
Ôi
! Con chợt nhận ra bấy lâu nay mình sống
Ùa
vào đời bằng bao mê thích hão huyền kia
Như
mưa sa phùn phủ khắp cả trời biển
Làm
ướt cả những cánh chim đang bay
Đang
loay hoay tìm chốn hạ an toàn
Ôi
mê thích ! Thứ tội đồ ghê tởm
Làm
sương mù che mắt cả hối nhân
Tìm
thỏa mãn giác quan qua khung cửa tù túng
Xin
Thần Khí nhúng chìm cho hết thảy
Giữ
con lại đừng chết để chiêm ngắm Thiên nhan.
Hoàng
Anh
Đăng nhận xét